Sau 1 tuần vật vã với bệnh với stress, chưa bao giờ mình như vậy cả, khóa cửa phòng 1 tuần ko ra ngoài.
Thứ Ba, 22 tháng 3, 2011
Run...
Sau 1 tuần vật vã với bệnh với stress, chưa bao giờ mình như vậy cả, khóa cửa phòng 1 tuần ko ra ngoài.
Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2011
if possible keep, what you will keep? love... job... money... happy...or hands? time could go back or not? if you do that something wrong, listlessness make you feel forlorn, there lonely, tired but tired makes you cry, But what makes you like that? Why become weak? you are the powerful, right? are you stress? do stand up, carry on, let him aside, you'll see happy.
Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2011
Lâu lâu lại khìn khìn
Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2011
Chia tay vội vã.
Hôm nay G mần một cái Entry để tạm biệt mọi người, HG lại quay trở về Sài Gòn học nữa rồi, vì sự gấp rút và không chuẩn bị nên không có chia tay mọi người hoành trán ( đi bí mật
G về và làm việc cùng mọi người gần 2 năm rồi, cảm thấy mến anh chị và môi trường làm việc ở đây G có nhiều kỷ niệm tại công ty này, vui có buồn có, và từ đây G cũng được học hỏi rất nhiều kinh nghiệm trong công việc từ mọi người,
Cảm ơn vì cái duyên làm việc cùng nhau,
Cảm ơn vì sự giúp đỡ và học hỏi cùng nhau trong công việc,
Cảm ơn vì trong thời gian làm việc thoải mái vui vẽ cùng nhau,
cảm ơn vì cho nhau những kinh nghiệm trong công việc để vững vàng kiến thức hơn
Cảm ơn vì có những buổi tiệc nho nhỏ để cho nhau nụ cười.
Nếu G có duyên với Cần Thơ thì chắc chắn G sẽ quay về, sẽ mời mọi người cafe nhé
Chúc cả nhà nhiều niềm vui, thành công trong công việc nhé
Bibi cả nhà!!
Tạm biệt mọi người.
Tạm biệt chổ ngồi quen thuộc
Tạm biệt cái bàn lộn xộn
Tạm biệt cái máy tính cùi bắp hehehe...
Thứ Ba, 8 tháng 3, 2011
Lại khóc vì một lời xúc phạm
Thứ Hai, 7 tháng 3, 2011
lại thức khuya
Tình hình là ngày mai mua thuốc an thần uống mới được, kiểu này sống chắc không qua con trăng này quá. người thì mệt mõi mà không ăn không ngủ được là sao, có mỗi việc đó thôi mà cứ suy nghĩ hoài là sao hở X,
Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2011
cuộc thi trang điểm ngày 08.03.2011
Chuyên gia trang điểm Nguyễn Tuấn khôi và người mẫu Ngô Thị Thúy Hoa ( trước và sau khi trang điểm)
Cty tổ chức cuộc thi ngày 08.03
thể lệ cuộc thi là nam trang điểm cho nữ.
máy của mình nên mình chụp đội mình ưu tiên, các bạn có xem hình chung thi liên hệ với IT vào máy nội bộ xem nhé.
Chúc các bạn nữ nhà mình ngày 08.03 hạnh phúc - vui vẻ - thành đạt.
Các bạn nam thật khéo tay. hôm nay mới được thưởng thức tay nghề thật thú vị
Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2011
Mưa đầu mùa
Một cơn mưa đầu mùa vào lúc 2h khuya, mình thích mưa thích cảm giác đi trong mưa, ngày xưa lúc còn ở sài gòn đi học về vừa đạp xe mệt vừa đói, gặp một cơn mưa như thế này là mình không trú mưa đâu, mình cứ chạy bon bon về luôn á. vừa được tắm mưa, nhìn mưa vừa nhớ nhà, bụng đói rồi khóc, khóc trong mưa không có ai biết mình khóc đâu nha,
Thứ Năm, 3 tháng 3, 2011
Về Việt Nam hay tiếp tục ở Mỹ?
Trong khi những cô gái Vn đang xu hướng lấy chồng nước ngoài ( cả tây lẫn việt kiều ) thì những việt mang quốc tịch Mỹ họ có ý định quay về VN sinh sống. hiện tại Mỹ vẫn còn kéo dài khủng hoãn kinh tế, cuộc sống của người dân cũng đang gặp nhiều khó khăn, VN thì ngày càng phát triển. trở về quê hương là thiết thực nhất, một khi ta đã bước qua cái thời năng động bon chen với cuộc sống thì đến khi cao tuổi ta chỉ muốn an bình sống mộc hơn, thích yên ắn hơn.
Người chú đang sinh sống ở Toronto, cũng đang có ý định về nước sinh sống, ngoài ra X thấy có rất nhiều nghệ sĩ, ca sĩ quay về VN.
Không biết rằng những người tha hương này có được chính phủ nước ta chào đón họ quay về, và chấp nhận cho họ nhập lại quốc tịch VN ko? sự kỳ thị chủng tộc họ đang nếm trãi ở nước mà họ đang sinh sống... thì liệu VN có vang rộng vòng tay đón họ quay trở về nơi sinh ra họ hay không?
Chào ban biên tập,
Trước tiên, mình xin chúc ban biên tập năm mới sức khoẻ dồi dào, gia đình đầm ấm hạnh phúc.
Cũng như bao kẻ tha hương sống nơi xứ người bên kia bờ đại dương, thì trong lòng ai đi xa quê ắt hẳn sẽ khó quên được hình bóng quê cha đất tổ. Sau nhiều năm của kiếp sống tha hương trên nước Mỹ và mới đây được trở về thăm quê ôi chao là vui sướng. Bây giờ mình xin mạn phép được hỏi những điều sau đây và mong ban biên tập vui lòng đăng bài viết này lên báo để được sự trợ giúp.
Mình tên là Cường và đã định cư ở Mỹ được hơn 15 năm. Cường đã có vợ và một con hơn ba tuổi và cháu chuẩn bị đi nhà trẻ. Cuộc sống bên đây thì cũng tạm đủ chứ cũng chẳng khá gì lắm vì mức phí sinh hoạt bên đây rất cao. Mình đi làm trong cơ quan bên nghành công nghệ thông tin còn bà xã thì đi làm nail (thợ làm móng tay, móng chân). Hai chồng làm suốt ngày từ sáng đến tối và có nhiều khi mệt và bệnh cũng chẳng dám nghỉ làm bữa nào. Nhà cửa thì cũng đã mua nhưng ngân hàng vẫn nắm hết giấy tờ vì đang phải trả góp hàng tháng. Công việc thì quá bận và còn stress nữa vì Cường phải chịu rất nhiều áp lực ở cơ quan. Mình là người da màu nên bị kỳ thị là chuyện bình thường. Có nhiều đêm nằm ngủ nhìn đồng hồ mong sao cho trời đừng sáng vì quá mệt mỏi công việc ở cơ quan.
Tiền viện phí và thuế má bên đây rất cao. Mỗi lần nhìn cái tấm check trả lương thấy xót xa lắm vì tiền mình làm ra cực vậy mà bị trừ các phí như thuế, bảo hiểm sức khoẻ, bảo hiểm nhân thọ, vân vân coi như hết phân nửa. Lĩnh tiền về đi chợ mua đồ cũng phải đóng thuế và nói chung cái gì cũng thuế làm cho cuộc sống người dân như gia đình Cường thấy khổ làm sao. Nhà mình mua trả góp cũng phải đóng thuế hàng năm. Ở tiểu bang Cường thì thuế nhà khoảng hơn 2% trị giá căn nhà. Ví dụ nhà mua $200.000 thì hàng năm đóng thuế khoảng $4.000 cho dù mình vẫn đang trả góp và phải trả tiền lời ngân hàng cao ngất ngưởng. Còn về tiền viện phí tuy có bảo hiểm sức khoẻ rồi nhưng nếu phải nằm viện thì coi như mất đi cũng vài tháng lương là chuyện bình thường. Nói tóm lại cuộc sống ở Mỹ thì:
1. Làm việc cực và stress cho dù bạn là công nhân, văn phòng, hay kỹ sư.
2. Tiền bảo hiểm sức khoẻ đóng rất cao và viện phí thì mắc không thể nào tưởng tượng nổi
3. Đóng thuế rất nhiều: thuế thu nhập (20-35%), thuế mua sắm (7%), thuế nhà (2%/năm).
4. Bị kỳ thị, cuộc sống buồn, thời tiết lạnh và tuyết nhiều và mùa hè thì quá nóng.
Nền kinh tế ở Mỹ vẫn đang trì trệ và chưa lạc quan gì lắm. Tỷ lệ thất nghiệp tương đối cao. Cơ hội để làm ăn buôn bán nhỏ rất khó (small business).
Sau khi suy nghĩ đắn đo mãi Cường có ý định trở về Việt Nam sinh sống với ý định sau đây:
1. Gửi tiền tiết kiệm vào ngân hàng 2 tỷ và với lãi suất 14% thì mỗi tháng cũng lấy lãi ra được 28 triệu đồng.
2. Sẽ mở một cửa hàng nhỏ chuyên bán, sữa chửa và bảo trì đồ vi tính.
3. Xin đi dạy kèm tiếng Anh ở các trung tâm lớn nếu cần.
Xin các bạn góp ý để mình hiểu rõ thêm những điều chưa biết. Vấn đề nhập lại quốc tịch Việt Nam có dễ dàng không? Mình năm nay gần 40 tuổi và bà xã thì 36 tuổi. Nếu có về Việt Nam thì gia đình mình sẽ sống ở thành phố Bến Tre.
Rất mong các bạn giúp đỡ. Xin chân thành cám ơn.
( nguồn từ yahoo tin tức )
P/S: X ko thích nói về chính trị.... trên đây chỉ là chia sẽ những cảm xúc đối với những người xa quê thôi... mong các bạn thông cảm nhé...
Thứ Ba, 1 tháng 3, 2011
Sometimes - Britney Spears
Anh nói rằng anh yêu em
cứ như thể anh chẳng thế nào rời mắt khỏi em
Không phải là em không muốn ở lại
nhưng mỗi lần anh tiến đến gần,
em lại muốn lùi ra xa
Em muốn tin vào mọi điều anh nói
vì chúng mới tuyệt làm sao
Nhưng nếu anh thực sự muốn em, từ từ thôi
Đó là những điều về em mà anh nên biết
Đôi khi em chạy trốn
Đôi khi em lẩn tránh
Đôi khi em thấy sợ
Nhưng thực sự em rất muốn ôm anh thật chặt
đối xử với anh thật tốt, ở bên anh cả ngày lẫn đêm
Anh yêu, tất cả những gì em cần lúc này là thời gian
Em không muốn quá nhút nhát
Nhưng mỗi khi em cô đơn, em lại tự hỏi tại sao
hi vọng anh sẽ chờ em
Anh có biết rằng anh là duy nhất đối với em
Em rất muốn tin vào mọi điều anh nói
vì chúng mới tuyệt làm sao
Nhưng nếu anh thực sự muốn em, từ từ thôi
Đó là những điều về em mà anh nên biết
Chỉ còn một chút nữa thôi và anh sẽ thấy
em chẳng muốn đi đâu cả
Nếu anh yêu em, hãy tin em
Đó cũng là cách để em tin vào anh