Một ngày thong dong trên con phố quen bỗng gặp một chùm hoa đỏ, chùm hoa yêu kiều bên những chiếc lá xanh non rung rinh trên nền trời xanh biếc. Chợt thấy nao lòng như thuở còn thơ dại - mỗi khi thấy sắc đỏ trên cành cây nghiêng lá lại rỉ tai nhau "Hè về!".
Những kỷ niệm vẫn còn nguyên vẹn trên những dòng chữ ép trong trang giấy trắng. Là những trò nghịch ngợm dưới gốc cây già, là những tiếng ve xao xác, những tiếng cười khúc khích trong cái nắng vàng ngọt lịm, và cả những ánh nhìn âu yếm vụng trộm của ai đó trao cho ai. Nhẹ nhàng và trong sáng, những tháng ngày đã đi qua...
Một thuở...
Chiếc áo trắng tinh khôi đến trường, ríu rít trong những tiếng cười đùa mỗi buổi tới lớp. Sao yêu thế những giờ phút bên bè bạn, trao nhau những niềm vui không dứt, gửi cho nhau những yêu thương đong đầy. Những nụ cười trong sáng còn thắm trên những gương mặt thân quen trong ký ức, sẽ chẳng thể phai.
Một thuở...
Chở nhau trên những chiếc xe đạp cũ, đi qua những tán lá bàng mùa Hạ, những hàng cây rợp bóng, chẳng thấy mệt nhoài, chỉ thấy niềm vui trên những gương mặt ướt đẫm mồ hôi. Cái tuổi yêu thương chỉ biết dành cho nhau một cái nắm tay ngượng ngùng. Thật thân thương!
Một thuở...
Viết trao nhau những dòng lưu bút còn thắm màu mực mới, hứa sẽ không quên nhau dù khi đã xa nhau rồi. Những dòng lưu bút gửi đến nhau chan chứa biết bao yêu thương, mong nhớ và hy vọng. Và gửi cho nhau cả những ước mơ, hoài bão, mong sao một ngày những ước mơ đó đều thành hiện thực.
Một thuở...
Bỗng thấy nhớ da diết...
Mới đó mà sáu năm rồi nhanh thật
hình ảnh của trường tôi, nhớ quá đi thôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét