Sao mà hết chuyện này đến chuyện khác vậy ko biết, cứ hoài vầy sao ta, vừa mới va chạm xong... đêm qua bệnh nằm chèm bẹp ko ra đi bán được... ngay hôm qua đem mẫu khô, hải sản, rượu vang phú quốc vào cty bán cho mí bạn về ăn tết hoặc làm quà biếu... đem theo gần 10 mẫu .. bệnh hoạn.. đầu óc tưng tưng.. chiều về tay không chẳng ôm thứ gì về.... người ta đặt hàng mừng quá xá.. bỏ 1 đóng mẫu lại.. cũng chẳng cho vào tủ.. để chình ình ngay cửa ra vào phòng HCNS.... sáng ra đi làm thì biết cô tạp vụ đem cất dùm... lôi ra mới biết mất 1 bịch khô mực loại nhất 400 ngàn đồng... buồn.... cty gần 500 người.. biết nơi mô mà tìm.. cái tội bỏ đồ rơi rớt.. mất là đáng rồi.. hên là mất có 1 bịch khô chứ mất thêm rượu vang và cái đông khô còn lại là coi nhưng xong luôn... cái tội ko cẩn thận mất là đáng đời rồi con biết trách ai than vang với ai????... hức... sao mà ta nói nó xui... hết biết đường đở rồi.... huhu
Buồn nhất là mất của rồi thôi.. biết cái tội mình rồi.. nín thin rồi... cô tạp vụ mới mắng cho vì cái tội cty mà tưởng nhà mình... điện thoại... tiền bạc quăng tùm lum... mất 1 chập cho chừa...
Rồi tự nhiên chị kế toán ra nói mấy câu... mình mất của mình cũng xót rồi.. nhưng mình chẳng nói gì đó là do lỗi của mình... tự nhiên chị kế toán xót dùm... rồi nói xa xôi.. nói mong lung... nói gần nói xa.. đụng chạm tùm lum... chuyện đó tế nhị mà chị í dùng lời nói ko khéo làm cô tạp vụ buồn vì nghĩ rằng mọi người nói cô lấy... hức hức... tự nhiên cô khóc.. làm mình khó xử kinh khủng.. nếu cô ko cất giữ dùm thì chắc có lẽ chẳng còn thứ gì chứ đừng nói chị mất 1 món... mình thì chẳng nghĩ cô lấy... nhưng tự nhiên cô tủi rồi cô khóc.. làm mình buồn... của mất rồi thi thôi... và chuyện nó đã vậy.. có biết lấy ai đâu.... chị kế toán nói mong lung vậy tội nghiệp người ta... tính chị í nóng... cô thì khóc sụt sùi... làm mình khó xử im thinh thích...
Mất đồ ko sao... nhưng thấy cô buồn thấy khó chịu trong lòng quá... haizz ... giờ bán cho cty cả đóng mà ko biết có bù vào được ko nữa... hix hix....
Mấy hôm nay sao người ngộm nó cứ lưng tưng sao á.. nhiều khi bước đi tưởng bước trên mây ko hà... sếp gọi 3 đến 5 lần mới quay lại " chị vừa gọi em hả?" thua luôn...
Hôm nay họp giao ban.. ai cũng chạy lưng tưng... mình ngồi nhìn mà cái đầu cũng lưng tưng.. rồi mọi người chưa chấm dứt cuộc họp... mình lại đúng dậy sách túi đi siêu thị... mang thêm đôi dép gần cả tất lội 1 hồi lột dép ra đi chân đất.. cả bủi trời... rồi về nói chung hôm nay họp cuối năm mình chẳng có làm cái gì ngoài việc buôn bán ...thiệt tình.... cái gì cũng vậy.. cái tật riết quen.. làm cái gì ko làm ngay đâu... ko chia điều ra làm đâu... đợi đến cuối tháng... đợi đến gần gần cuối xong nhìn lại... chết.... rồi chạy như vịt....
Haiz làm gì cho hết xui ta???? xui quá xui quá...
Ui , tội cho em gái yêu của chị quá . Cẩn thận lại và từ từ , chậm chậm lại một chút nhé . Chúc em tai qua nạn khỏi nhe . Thương em nhiều .
Trả lờiXóangay mai troi lai dep roi,
Trả lờiXóaChuc em Tet may man hon nhe
Cụ à, cụ viện cớ để khỏi lì xì cho con chứ gì, biết tỏng nhá! Cụ đểu :))
Trả lờiXóacảm ơn chị... nhiều nhiều
Trả lờiXóacảm ơn anh.. Nấm nha ta trông lớn và xinh quá..
Trả lờiXóa