Thứ Hai, 15 tháng 3, 2010

3 ngày mất ngủ

Photobucket

út không biết con đang suy nghĩ gì...

con đang chơi trò mèo vờn chuột với cha mẹ phải không con?

ngày thứ 7  đi làm về, bước vào nhà, Út thấy mẹ con nước mắt ngắn nước mắt dài, mắt thì sưng húp, mặt thất thần, cha con thì buồn..... lòng Út đau như ai xé ai cào....

Út suy nghĩ mãi cũng không hiểu lí do vì sao?

tâm lý con như thế nào.... chưa có một tác động tâm lý nào đến con cả mà...

con àh..... ngày xưa... ngày út còn bé

Út đã từng rút dây nịt ra chỉ vô mặt ông hàng xóm, ông dám đụng một cộng lông chân của chị hai tôi thôi, tôi đập ông khỏi về đó. ( ông ta say rượu. út biết rằng mình ko làm gì lại, nhưng út đã từng như thế)

Út đã từng lao vào đở một cú đấm trời giáng của cha con, và mắt chừng chừng quát, anh quay vào trong ngủ tỉnh rượu ra nói chuyện, em thách anh đánh chị em thêm một cái nữa đó. chỉ cần một cái nữa em liều mạng với anh....

út đã từng như thế, để làm gì? để bảo vệ mẹ con... mẹ con rất hiền, trong 6 anh chị em mẹ con là người hiền nhất, nhỏ nhắn nhất.... út thương mẹ con nhiều hơn bản thân út...

hình như con đang đem cha mẹ mình ra để đùa, thế thì bây giờ con vui rồi đấy... vui lắm đúng không.... ???? hả người con có hiếu???

Đời còn đẹp khi con còn có mẹ
Mất mẹ rồi con biết sống sao đây!
Nhìn thấy mẹ dáng nay trót hao gầy
Con thương quá mẹ ơi! Dù con không nói.
Con muốn hét lên:"Thời gian đừng trôi mãi"
Và ngưng đi đừng chạy dù một giây
Nhưng mẹ ơi con hiểu như thế này:
"Nếu ngưng đi thì con không còn mẹ".
Con sợ lắm mà thời gian trôi thật khẽ
Chẳng chờ con mẹ ạ! Thời gian xa!
Rồi trêu con nó cứ trót la cà
Mà quên mất nó cũng còn có mẹ!
Thời gian trôi lững lờ như chiếc lá
Mới ngày nào còn xanh ngắt trên cây
Rồi một hôm lá kia bổng lìa cành
Không sống mãi bên đời cùng với mẹ.
Thời gian đi hờ hững như án mây
Bềnh bồng trôi, trôi hoài, trôi không nghỉ
Rồi gặp nước, rồi rơi, rồi tan chảy
Bỏ lại sau lưng bóng mẹ mãi chờ mong.
Mẹ dang tay đón con ở trong lòng,
Con vẫn biết có một ngày xa mẹ
Con sẽ đi tìm bến lạ ở tương lai
Nhưng con biết nơi dừng là quê mẹ.

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét