Thứ Hai, 29 tháng 3, 2010

Anh Trai

 

Anh em mình có tuổi thơ nghèo, nhưng hạnh phúc

Út chưa có một entry nào dành cho anh hết anh nhỉ?

Entry này đặt biệt út dành cho anh

******

Anh em mình giống nhau ở chổ, bệnh nhiều hơn khỏe,

Út nhớ cái thời bé tí ti.  Năm nào vào mùa hè anh về hai anh em đi giăng lưới trên sông để có tiền cho anh đi học khóa mới. Út thì chỉ đi theo chơi, thích hái bông lục bình, thích nướng cá, nên chạy theo anh.

Anh bước vào đại học, út lớp 8. má tráng bánh cho út bán bỏ ống heo, mỗi khi anh về út lại đập ống heo đưa hết cho anh, anh hỏi.... đưa hết rồi còn vốn bán nữa không?...... anh yên tâm vốn cưng đưa má rồi, cái này lời thôi, anh lấy hết đi, em sẽ bỏ ống tiếp....... uh anh lấy sao này anh học xong đi làmcó tiền nuôi lại cưng nha....

Anh là người thương út nhất.

Út học lên lớp 9 anh trở  út vào trường đại học, cưng ráng học nữa sẽ học như anh nhé. Học sư phạm là khoa này nè.... học kinh tế như anh là khoa này.... anh dẫn út từ khoa này đến khoa khác... út mê tít... rồi về mơ mộng. rồi cố học... cho dù rất ngu....

Năm út luyện thi đại học... anh lo cho út từ chút một.. anh ở xa... còn anh trai nhỏ bên cạnh út bệnh anh trai nhỏ ko lo... anh giận anh trai nhỏ không thèm nói chiện...

Út đi học anh cho tiền... ráng ăn nha cưng, đừng có nhịn đói xỉu hoài... ăn đi anh có tiền cho cưng mà... đừng lo lắng.... vậy mà út cứ hà tiện ko dám ăn.... vẫn thức đêm kết cờm để kiếm tiền thêm....

Anh mua cho út cái xe đạp... một hôm anh đi trên đường anh thấy xe buyt tông xe đạp nát bét anh hãy quá.... về đưa rước mấy tuần vì sợ xe buýt ...

Hôm út lên Sài Gòn... anh cũng thường xuyên lên Sài Gòn thăm út..... lên xem út học... anh hay chở út đi dạo phố.... mọi người xung quanh nhà trọ bảo anh là bạn trai út.... vì chỉ có bạn trai mới quan tâm như thế... họ cũng không ngờ anh trai lại quan tâm em gái tới mức đó...

Có hôm út nằm một mình khóc hưng hức vì nhớ nhà... anh lên bất ngờ nhìn qua khung cửa sổ anh thấy nằm co ro khóc thúc thích..... thôi anh cho tiền về quê thăm ba má nhé.... còn 1 tháng nữa em thi... em không về đâu...

Sài Gòn đối với út lạ lẫm xe cộ đông đúc... nhìn út sợ... anh đưa rước út cả tuần đi học.... sau đó anh đưa xe đạp cho út đi.... anh nói... anh đưa đi rước về mấy hôm nay chỉ có 1 đường cho út nhớ... do học rất xa nên út phải ăn nhiều mới có sức khỏe đi học.... và út tự đi anh không đưa nữa... anh phải về đi làm.... út đạp xe từ Tân Bình qua Q4 học... cho dù rất sợ nhưng phải cố gắng..... út ko hề biết rằng anh đang chạy theo phía sau mình.... đến vòng xoay út quên mất mình phải rẻ đường nào nên đi nhằm đường.... anh từ sau chạy tới.... cặp kè cưng đi nhằm đường rồi.... mắt út nhòe vì có anh, vì sự lo lắng của anh...

Học xong út đi làm anh chỉ dạy cho út từ bước đi.. từ cách nói chiện với khách với đồng nghiệp với cấp trên..... anh em cùng chung một nghề tuy út không giỏi bằng anh nhưng út yêu nghề này.... út yêu luôn sự lo lắng chăm sóc của anh...

Bây giờ anh rất thành đạt, là con có hiếu của má, trong mấy anh chị em tất cả điều thương ba má.... lo lắng cho ba má, giờ đây ba má sống rất hạnh phúc ấm no bên các cháu... út rất vui.... út mừng vì sự cố gắng của các anh các chị trong gia đình... đặt biệt là anh....

Út có anh trai tuyệt vời đúng ko anh????

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét