Thứ Tư, 15 tháng 12, 2010

Bật cười.

Photobucket


Bạn chọn quá khứ hay ký ức?

Bật cười.
Thế nào là quá khứ?
Và thế nào là ký ức?

Trong một đêm lạnh thăm thẳm, ấn nút play một bài hát cũ, lục tung ngăn kéo tủ, thế nào cũng sẽ tìm được một thứ gì đó mà bạn đã lãng quên. Một cuốn album, vài đĩa nhạc, một xấp thiếp chúc mừng Giáng sinh, ngổn ngang một đống ảnh Hàn Quốc bé xí toe toét những nụ cười...
Những kỷ niệm được tua chầm chậm...
Mỗi một bức ảnh là một kỷ niệm vui, đều là những ký ức đẹp. Liên hệ với hiện tại thì bật cười thành tiếng. Chao ơi, ngày xưa mới ngây ngô làm sao!
Những tấm ảnh ''ngày xưa ơi'' ấy mới nhắc lại cho mình nhớ rằng mình đã lãng quên mất nhiều điều. Một vài người bạn cùng lớp, vài người bạn ở lớp học thêm, rồi kha khá những người từng quen biết. Tự nhủ không biết bây giờ họ thế nào rồi nhỉ?

Trái đất tròn vẫn cứ quay, cuộc sống đều đặn xoay chuyển. Nó xô đẩy, chèn ép, tệ bạc, thậm chí nghiền nát trái tim ta, có thế nó sẽ lấy đi của ta nhiều thứ, bóp vụn mọi hy vọng hay những thứ tương tự như ước mơ.
Nhưng...
Cuộc sống kia mi thật độc ác. Sao lại tạo ra những điều kỳ diệu, sao lại vẽ ra những hạnh phúc, để ta ''phải'' cảm thấy mi thú vị?
Thôi... những ''ai đó'' ta đã vô tình làm tổn thương... hãy trở thành quá khứ đi.
Thôi... những điều bồng bột của tuổi trẻ... cũng hãy thuộc thời quá khứ đi.
Thôi... những lời nói, hành động ai đó làm tổn thương ta hay ngược lại, những tức tối, những cãi vã... tất cả nhé... gom lại và ném vào quá khứ đi.

Quá khứ sẽ lãng quên... Còn ký ức... sẽ gói lại và xếp vào bên ngực trái.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét