Một ngày như thế đã trôi đi..cùng với một đống hỗn độn và một chút stress vì chẳng biết làm gì với đống hỗn độn đó làm mình thật lúng túng và ngớ ngẩn...
có ai biết được cái cảm giác của cười gượng
có ai biết được cái cảm giác đau khổ mà vẫn phải cười
.....cười ......
nhạt nhẽo
đáng ghét
nhưng vẫn cứ phải cười .....
ở đây có mấy ai mà chưa bao giờ cười gượng chứ
khi muốn tỏ ra mạnh mẽ ...... khi muốn tỏ ra mình không yếu đuối
thì phải cười
cười bất cứ mọi chuyện
giẫm đạp lên cái đau khổ để mà nở 1 nụ cười giả tạo
đau khổ ........ một chút thôi mà .....
cười buồn ........ hơi hơi thôi ......
mấy ai hiểu được chứ .........
Cười ừh thì cười nhưng có ai hiểu đằng sau những nụ cười rạng rỡ ý là những giọt nước mắt..nước mắt trong lòng... cười buồn ........ hơi hơi thôi ......
mấy ai hiểu được chứ .........
từng giọt rơi lạnh lùng..đau lắm xót lắm..
eo ! meo sợ nhất thứ nước này ... ! nó làm cho con ...bủn rủn ..!
Trả lờiXóacon gái thường lấy nước mắt làm vũ khí mà. không sợ sao được. như X mà nhõng nhẻo ai mà chịu cho nỗi heheheh...
Trả lờiXóalâu quá không gặp meo.... nhớ meo... X bận nên lâu thiệt lâu mới ghé blog.... nhớ những vần thơ của meo...
Bânj gì nhưng vẫn vẫn nhớ đến meo là được rồi !
Trả lờiXóanhưng thỉnh thoảng phải qua để meo đánh hơi , meo còn nhớ chứ ! hichic