Buồn cho nhiều thứ quá.. có lẽ mình nên bỏ blog thôi... càng ngày càng rắc rối...
Sâu hôm nay lại sốt... học chi mà học giữ vậy ko biết.. nhìn thấy nằm mê mang mà thấy thương... bước qua phòng mở cửa bước vào.. sờ tay lên trán.. ôi sao nóng giữ vậy? gọi mãi không mở mắt ra được... môi miệng đỏ ao.... gọi mãi cố mở mắt ra... sao nóng dữ vầy nè.. rồi cho ăn cháo.. đổ thuốc cho uống rồi đi về... trên đường về nhà suy nghĩ nhiều thứ...
Công việc có lẽ sẽ bước thêm một bước mới.. lo lắng...
Hôm thứ 7 gặp lại chị Tuyền... lâu rồi ko gặp chị ấy từ khi chỉ rời khỏi cty mình... nhìn chị ấy trong có vẻ khá hơn trước... có tin vui có thêm 1 baby nữa.. nhìn chị ấy rạng ngời mình cũng vui lây... từ trên lầu bước xuống chị ấy bảo.. sao dạo này em ốm đi nhiều vậy??... chỉ cười thôi... rồi chị em súm xích nói chuyện.. có lẽ cty mình là một dấu ấn khó phai với anh Quý và chị Tuyền.. họ chấm dứt hợp đồng trong mệt mõi.. giờ đây thấy vui khi họ tìm được công việc mới..
Hôm thứ 6 gặp lại anh Quý.. gọi ổng bằng sếp ổng cứ la... giờ này còn sếp ai nữa... rồi sao dạo này em ốm thế??... ngày trước lúc ở sài gòn vừa về.. trắng trẻo.. mập mạp.. giờ vừa đen vừa ốm... xấu òm rồi.. lại cười hihi...
Hôm nay gặp anh 3.. em làm dữ lắm sao mà anh thấy em ốm đi nhiều đó.. ráng ăn uống nhiều vô..
Tự kiểm tra lại thì thấy quần áo thì ko có lõng thõng nhiều lắm đâu.. tại suy nghĩ nhiều quá mặt nó teo lại quá hehe..
Đầu tháng 3 lại trở về sài gòn tiếp tục công việc của một booker... lần này có lẽ phải học lại Abacus và Amadius mới được.. bỏ lâu quá rồi giờ Code và lệnh quên sạch sẽ..
Cố lên.. bước tiếp nào.... vượt qua nào..
Định chạy qua bệnh viện thức thêm 1 đêm nữa.. nhưng cảm thấy mệt nên về nhà nằm..
Khiếp, cụ cứ ỡm ờ...
Trả lờiXóa