Viết, là niềm đam mê vốn bẩm sinh. Tôi viết những gì tôi thấy và tôi thích.
Tôi không hề chọn Muli, nhưng Muli đánh dấu từng bước thăng trầm cùng cuộc đời tôi qua từng bài viết.
Tôi muốn bỏ Muli. Vì tất cả những người bạn ảo, những người đồng hành cùng tôi trên từng nhịp đập cuộc sống đã bất mãn với Blog và ra đi.
Tôi muốn bỏ Muli. Vì tôi không còn cảm xúc để viết nổi một entry
Tôi muốn bỏ Muli. Vì Muli đã lấy của tôi khá nhiều thời gian mỗi lần lang thang trên blog.
Tôi muốn bỏ Muli. Vì có rất nhiều mạng xã hội khác Pro hơn.
Tôi không thể bỏ Muli. Vì chính nơi đây, tôi đã trải lòng rất nhiều, tôi đã viết bằng tất cả trái tim, về cuộc sống của tôi: cả nổi buồn và những niềm vui.
Tôi không thể bỏ Muli. Vì cũng tại cái thế giới ảo này, đã giúp tôi chống chọi qua một quãng đời xám xịt: Những con người ảo nhưng tấm lòng rất thật, tôi vẫn còn nhớ và trân trọng.
Tôi không thể bỏ Muli. Vì tôi biết, rất nhiều người vẫn thầm lặng dõi theo từng bước chân của tôi trên Blog này để xem tôi sống như thế nào, vui hay buồn?
Tôi không thể bỏ Muli. Vì tôi có những người chú, người anh và những người bạn quá đổi yêu thương. Họ là những ngưới mới đến với ngôi nhà mới muli này, nhưng là những người hàng xóm đáng yêu. Chỉ riêng ở đây, tôi mới trãi lòng mình không chút e ngại và điều này tôi khó có thể bài tỏ một ai đó nhưng Muli thì tôi có thể
Tôi không thể bỏ Muli. Vì tôi biết... Tôi vẫn thích viết, dù không còn viết hay như ngày xưa.
Tôi sẽ ở lại Muli. Để tôi chờ một người quay về khi vội ra đi mà chưa kịp chào tôi.
Tôi sẽ ở lại Muli. Tôi vẫn luôn vẩn giữ vì tôi sợ ai đó sẽ không nhận ra mình khi quay lại, đã quá nhiều người ra đi, đã rất nhiều người đến... Riêng tôi vẫn ở đây, rong rêu, lặng lẽ... và chân thành như vốn chính tôi: Trước vậy, bây giờ vậy và sau này vẫn vậy...
Cám ơn bạn đã ghé đến Cõi riêng của tôi. Đừng vội đi, dừng lại một chút để cùng tôi... LẮNG NGHE ĐỜI... NGHIÊNG
12:00
Rất khuya!
Ở lại đi em!
Trả lờiXóađược 1 vote, cảm ơn anh... Càm Ràm...
Trả lờiXóa